Trở thành một workaholic, tôi nghĩ mình ổn :))
Dạo gần đây tôi nhận ra mình đã trở thành một wokaholic. Không rõ từ lúc nào, nhưng càng ngày tôi càng nhận ra điều đó rõ rệt hơn. Trên […]
Dạo gần đây tôi nhận ra mình đã trở thành một wokaholic. Không rõ từ lúc nào, nhưng càng ngày tôi càng nhận ra điều đó rõ rệt hơn. Trên […]
Tặng cô gái 72 tuổi, mặc dù có khi cô chẳng đọc được. Cảm ơn, vì nhờ người con gái này mà tôi thêm yêu Sài Gòn… nhiều chút. Sài […]
Hôm kia, mợ Bảy của tôi qua đời. Sự kiện này lại một lần nữa nhắc tôi về sự hữu hạn của thời gian. Trước đây một năm, cậu Bảy […]
Lúc bước ra từ cổng chùa là lúc người ta cảm thấy cô đơn nhất. Nhất là phía trước mình là khoảng trời chơi vơi đầy gió, Đức Phật thì […]
Nhớ ngắn gọn thôi. Gọi điện cho mẹ rồi nhớ nhà quá chừng. Tự nhiên nhớ những lúc ba cõng đi dưới trời mưa lất phất, tới 13, 14 tuổi […]
Sài Gòn năm 2014. Tặng ngôi nhà số 919. Buổi trưa Sài Gòn ba mươi bảy độ. Sông Hậu chảy qua đường quốc lộ trôi chậm chạp. Từ An Giang […]
Viết năm 2014. Vì vẫn cần một người để nhớ nhung và yêu thương. Vì vẫn chưa nhìn thẳng vào mắt nhau, thành thật vài từ ngữ khó khăn. Tuột […]
Viết năm 2014. Tặng P. Như một món quà. Cảm ơn vì sự có mặt của P. Q thường kể tôi nghe những nỗi buồn thâu đêm. Nhưng chưa bao […]
Sát sườn dốc là những vườn hồng chín mọng. Tháng Mười, Đà Lạt lạnh lẽo hơn. Những cây hồng chín trơ cành chỉ còn vài lá đỏ in lên nền […]
Mỗi lần nhìn thấy bông cúc là lại xúc động, cảm xúc lâng lâng khó tả kì cục của tuổi thơ quay về. Hồi nhỏ năm nào trước Tết 🧧 […]